Sắp đến ngày Noel rồi, mẹ đọc báo thấy đường phố HN được trang hoàng bằng nhiều đèn, ông già Tuyết trên xe tuần lộc và cả quá tặng nữa, tấp nập người đưa con đến chơi ở trung tâm thương mại. Mẹ thương con quá chứng, những khi được ở gần con, chưa bao giờ mẹ bỏ qua những cơ hội “tình thần” của con. Chỉ có điều mẹ đang ở xa con quá, cách con vài nghìn cây số, mẹ thương con gái lắm, mẹ hiểu con gái thích xem đèn, thích đến chỗ nhộn nhịp, nhưng mẹ không làm cho con được. Phải 2 năm nữa mẹ mới cho con đi chơi noel được. Bố thì cũng mải mê chẳng để ý đến con, dù sao bố cũng không thể tâm lý bằng mẹ được. Mẹ không trách bố, nhưng giá như mẹ đi vắng, bố ở nhà quan tâm đến con hơn thì mẹ đỡ suy nghĩ. Chỉ khi còn bé mới cần đền bố mẹ đưa đi chơi noel thôi, còn khi lớn lên rồi thì có lẽ con sẽ tự đi với các bạn, không cần gì đến bố mẹ nữa.
Hôm nay con kể là có ông già tuyết vào lớp con, và phát quà cho bạn Nga, con không được nhận quà, mẹ thương con quá, giá như mẹ ở nhà, mẹ sẽ nhờ ông già Tuyết đến phát quà cho con, tất nhiên là kèm theo 1 lời nhắn nhủ là VÌ CON NGOAN TRONG SUỐT NĂM QUA NÊN ÔNG MỚI TÌM ĐẾN CHÁU ĐỂ PHÁT QUÀ ĐẤY. Chắc lúc đó con sẽ thích lắm. Nhưng đấy là giá như con ah... Mẹ xin lỗi con nhé, mẹ sẽ bù đắp cho con sau khi mẹ học xong nhé. Yêu con nhiều!