Friday, 25 December 2009

Giáng sinh vắng mẹ

Mẹ hy vọng đây là Noel cuối cùng mẹ xa con, bằng giờ năm sau cả nhà ta sẽ cùng nhau đi chơi đâu đó, để chấm dứt cảnh xa nhau như này nhé.

Hôm này cũng là ngày thi hết học kỳ của con. Hai ông cháu đã phải ôn bài từ hôm thứ 3. Mẹ đt về, lúc nào cũng thấy bà bảo “Hai ông cháu nhà Mộc đang học”.
Bà còn kể, ông tỏ ra rất căng thẳng chuyện con thi. Đúng là tâm lý ông bà nuôi cháu khổ thế đấy, cứ sợ "mẹ nó về không hài lòng". Khô thân OB.

Cả nhà đều muốn con không quá quan trọng vào điểm cao hay thấp. Tất nhiên con được điểm cao thì cả nhà đều vui, nhưng nếu con được điểm thấp cũng không sao. Chỉ cần con biết cố gắng và có ý thức học là OK lắm rồi.

Hôm thứ 3, trên đường đi học về, con đã nói với ông “nhất định cháu sẽ được điểm cao, cháu sẽ cố gắng”. Sợ con thất vọng nên ông an ủi. “Con cứ cố gắng làm bài thật tốt, con được điểm mấy ông cũng rất quý, điểm 7 cũng quý, 8 cũng tốt”.

Mẹ rất hoan nghênh ý chí quyết tâm của con, nhưng đừng hiếu thắng con nhé.

Mấy ngày trước thi Muỗm thường xuyên được điểm 10, bà thưởng cho 1 tiếng chơi điện tử, đã bật máy lên rồi, nhưng Muỗm quyết định dứt khoát “Thôi! Cháu xem ti vi qua loa một tí rồi đi học đã, khi nào thi xong cháu sẽ chơi”. Muỗm dạo này nói như người lớn nhỉ?


Hôm nay con có rất nhiều điều vui nhé:
- Con thi được điểm 9 và 10. Con đã nói luôn với mẹ “Lần trước con được 7 và 8, lần này con được 9 và 10 đấy mẹ ah”. Và không quên nói rằng “lần sao thi nữa con sẽ cố gắng 2 điểm 10 mẹ nhé”.

- Ông già Noel đã đến tận nhà tặng quà cho con, kèm theo 1 bức thư như sau:
“ Vân Chi yêu quý!
Một mùa Giáng sinh mới lại về. Ông rất vui! Cháu có biết vì sao Ông vui không? Đó là ông được gặp cháu, và được ngắm nhìn nụ cười tươi rạng rỡ nở trên khuôn mặt khi cháu cầm trên tay món quà xinh xắn, ấp ủ tình yêu thương của ông bà, bố mẹ.
Ông mong rằng cháu của ông sẽ luôn ngoan ngoãn, vâng lời OB, bố mẹ, thầy cô giáo, học giỏi, chăm ngoan. Đặc biệt là phải ăn nhiều cho mau lớn và khỏe mạnh, để sau này trở thành người có ích cho xã hội.
Làm được như thế, ông tin rằng, mọi người sẽ rất yêu quý cháu và những bé ngoan như vậy thì mỗi khi Noel đến, ông già sẽ có quà thật ý nghĩa để dành tặng cháu.
Ông hy vọng năm sau, lại được gặp cháu, với nhiều thành tích cao để kể cho ông nghe nhé.
Chúc cháu có 1 mùa Giáng sinh vui vẻ và tràn ngập niềm vui.
Ông già Noel”

Ông già phải đến lần thứ 2 mới gặp được con, vì lần đầu con đang đi chơi với Bố. Con rất háo hứng và chờ mong xem ông già Noel thật như thế nào. Sau đó Con đã phát hiện và thốt lên “đó là CHÚ Noel, không phải ông già Noel”, mà gọi bằng “ANH Noel cũng được, hahaha”.

Con vẫn tin rằng, tại con ngoan nên ông già mới nhớ đến và đem quà tặng. Ừ đứng đấy, hãy tin vào những điều tốt lành nhé con!

Thursday, 10 December 2009

10/12/2009

Hôm nay em bé lại đọc mấy bài đã học cho mẹ nghe.

"Cái mỏ tí hon
Cái chân bé xíu
Lông vàng mát dịu
Mắt đen sáng ngời
Ôi chú gà ơi!
Ta yêu chú lắm"


Rồi em bé lại cầm sách đọc cho mẹ nghe những bài Tiếng Việt vừa học ở lớp.

"Ban ngày xẻ mải đi kiếm ăn cho cả nhà, tối đến xẻ mới có thời gian âu yếm đàn con"

"Những bông cải vàng, nở rộ, nhuộm vàng cả cánh đồng, trên trời, bướm bay lượn thành đàn".

Mẹ mới đi hơn 2 tháng, trước khi đi, con chưa thuộc hết bảng chữ cái. Thế mà giờ con đã đọc được nhiều rồi. Khi nào mẹ về Em bé đã đọc chuyện cho mẹ nghe được rồi nhỉ?

Tuesday, 8 December 2009

09/12/2009

Sau một thời gian GIẬN mẹ, hôm nay bé con đã đỡ GHÉT mẹ rồi. Mẹ điện thoại về là líu lo, líu lô
Con: Mẹ ơi khi nào mẹ về? Có phải là hết học kỳ 1 là mẹ về không? Nhưng hình như con nghe là hết học kỳ 2 là mẹ về Mãi mãi ah?
Mẹ: Đúng rồi con ah, mẹ NGOAN nên vừa xin thầy giáo về Tết với con. Con cố gắng NGOAN nhé.
Con: Mẹ nghe con đọc thơ cho nghe nhé
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao

Còn bài nữa mẹ ah

Khi đi em hỏi,
Khi về em chào,
Miệng em chúm chím,
Mẹ có yêu không nào?

Con đọc bài thơ từ sách Tiếng Việt lớp 1 đấy, giống bài hát trước đây mẹ ru con ấy. Mẹ nhớ không?

Thursday, 29 October 2009

Ngày 29/10/2009

Hôm nay bố về đưa con gái đi thi 8 tuần, hôm qua được nghỉ để chuẩn bị sức khỏe và tinh thần cho ngày thi. Cô giáo dặn sáng thứ 5, con đến lớp 2B thi. Cũng không biết được thời gian thi 1 môn mất bao lâu? Và không biết là chiều có học không??? Vì cô giáo không nhắc các con. Khi bố hỏi một vài phụ huynh quanh đó, ai cũng bảo không biết. Điện thoại thì Cô giáo không nhấc máy.

Cũng may ông đón con lúc 9h30, con vừa ở phòng thi ra. Trời mưa gió, một số bạn bố mẹ không đón kịp, thì mếu máo và khóc như RI.

Con gái có vẻ tự tin khi đi thi về lắm, nói với OB: “Hôm nay con viết chữ đẹp lắm”.
Mẹ hy vọng con luôn “bản lĩnh” trong mọi tình huống.

Saturday, 24 October 2009

24/10/2009

Tối qua con ngủ với Bố, sáng nay 6h bố đi làm, con cũng dậy đi tè, ôm Bố 1 lúc xong lên ngủ với Ông. Chiều 2 bố con lang thang ở Siêu thị Đông Thành ăn kem, và chơi nhà phao.

Wednesday, 21 October 2009

21/10/2009

Con gái ngoan lắm, nũng nịu Bố lắm. Sáng nay Bố đưa con gái đi học, vừa đi vào sân trường, vừa quay lại tạm biệt Bố, nhìn vừa yêu, vừa thương. Bố đứng lặng người một lúc sau mới đi được.

Thursday, 8 October 2009

Bắng nhắng

Đt về con nhắc máy luôn và hỏi mẹ
Mẹ đang ở phòng or ở trường?
Thôi mẹ về đây với con ngày đi, về luôn mẹ nhé.
Thế là Em bé không nói chuyện nữa, định cúp máy nhưng chợt nhớ ra lại nói
Mẹ nói chuyện với Bố mẹ nhé
Sau đó gọi Ông ơi, Ông lên đây mà nói chuyện với Con gái ông này.

Con nhớ mẹ

Đang chát với Ông ngoại vui vẻ, hào hứng kể chuyện Con gái tự giác học, tuần trước thì nhớ mẹ, lại bị ốm nên có vẻ nhõng nhẽo, nhưng tuần này thì đã ổn hơn rất nhiều. Đã tự làm bài tập về nhà, tự ôn bài trước khi đi ngủ (nghe như con đang ôn thi đại học ấy). Bà thì dẫn Muỗm đi “viết thuê” rồi. Chuyện là có một bạn Cua bên cạnh nhà, bạn ấy viết không xong bài tập, mẹ bạn ấy nhờ Muỗm vào viết hộ, lại còn bảo là “mai Cô cho tiền mua Bim bim”. Đúng là tại cả nhà trường và gia đình làm các em hư. Sao mẹ Cua lại dạy con như thế nhỉ?

Đang nói chuyện thì con gái về, con nhìn mẹ 1 lúc, lặng người đi. Rồi NHIỄU, đổ lỗi tại mọi người mở máy lên nên con đòi chơi điện tử.
Khổ thân con, chắc đã bớt nhớ mẹ rồi, giờ nhìn WC lại nhớ mẹ nên lại khóc.

Nữ thần tự do


Cũng không hiểu con nhìn ảnh nữ thần tự do ở đâu nữa. Thế mà cũng lấy áo của Ông mặc và chụp "nữ thần tự do".
Cả nhà đang ăn cơm, suýt nữa bị sạc vì Muỗm.

Ngưỡng mộ Micheal Jackson

Chưa thuộc bảng chữ cái, tất nhiên là cũng chưa biết đọc. Và cũng chưa biết tiếng Anh (ngoại trừ đếm từ 1-10, hello teacher, Good bye) nhưng đã rất thích nhạc của Micheal Jackson. Mẹ không hiểu sao, sau 3 tháng xa con, về nhà luôn mồm kể chuyện Chú MJ, rồi tại sao chú ấy mất. Đi trên xe là bắt bố mở nhạc MJ. Bố đã phải tìm và load hàng loạt bài để phục vụ Con gái. Chỉ cần nghe mấy nốt nhạc ban đầu là con đã biết đấy là bài gì, tất nhiên chưa đọc được tên bài hát, nhưng con có thể tả khung cảnh bài hát, chú MJ mặc QA màu gì, đội mũ gì, và con có thể hát thành lới gần hết bài hát như Rock with you; Earth song; Thriller; Who is it; Back or White, I want you back and Heal the world.

Ở nhà thi thoảng con ngân nga một mình là chuyện bình thường, con hát cái gì đó, không rõ chữ, ví dụ như ….for you and for me…mẹ hỏi thì bố bảo là con hát như vậy là rất đúng nhạc. Lúc cao hứng còn nhảy điệu Moonwalk nữa kia.

Sau một thời gian tìm hiểu, mẹ mới biết là đúng tg MJ mất, chị Thảo đang nghỉ hè, thế là 4 anh chị em (Chị Thảo, Anh Sơn, Chị Quỳnh Chi và Con) suốt ngày lên mạng tìm bài hát, điệu nhảy, chị Thảo còn load khoảng hơn 30 trang thông tin về MJ rồi đọc cho các em nghe.

Nhưng có thể con thừa hưởng gen âm nhạc của bố. May mà không giống mẹ.






Bố thì "ngưỡng mộ" con gái lắm!

Muỗm vẽ tranh




Muỗm rất thích vẽ, trước đây học mẫu giáo M cũng đăng ký học năng khiếu là vẽ và TA. Nhưng môn TA thì có về không có hiệu quả gì cả, chỉ được mỗi từ Hello, good bye và số đếm.
Nhưng môn vẽ thì M rất thích. Hầu như ngày nào cũng vẽ 1 bức tranh để tặng ai đó. Hôm thì tặng Ông, hôm lại tặng Bà, tặng mẹ và bố.
Bức tranh nào của M cũng có nội dung. Có hôm về quê thấy con gà trên hàng rào về M cũng vẽ.









Đi tắm biển về M cũng vẽ



Sau này lớn hơn một chút thì M lại vẽ lâu đài or công chúa, các nét vẽ mềm mại hơn.


Có hôm vẽ đám cưới của Bố Hào và mẹ Vân, nhưng trong đám cưới mà lại có em Muỗm "đầu gấu" đứng cạnh. Hihihi. Đúng là Muỗm. Đám cưới mà có Muỗm rồi thì có mà NGỐ ah.



Đến bây giờ M đã có 1 chồng dầy các bức tranh vẽ từ hồi bé, thi thoảng 2 mẹ con đem ra xem. Con đã biết nhận xét là hồi nhỏ vẽ như thế nào, bức tranh này có gì không hợp lý... Ví dụ, sao Rùa lại ở gần ông mặt trời thế mẹ nhỉ? Rồi sao lúc đó con lại vẽ con Gà mà cao gần bằng con Trâu mẹ nhỉ?

Búp bê yêu thích của Muỗm


Đây là búp bê mẹ mua ở Nhật, Cũng may là hôm mang về, mẹ đi máy bay Nhật nên các cô Tiếp viên rất cẩn thận và may nữa là hôm đó ít khách nên mình búp bê được ngồi 1 ghế cạnh mẹ.

Hoc ban tru

Ở nhà với con, được ôm con hàng ngày thì đúng là không gì bằng, nên chẳng cần viết lách gì cũng thoả được nỗi nhớ con.
Nhưng sang đây thì lúc nào cũng muốn viết. Mà ngày nào trong lúc ăn cơm cũng lôi ảnh và video của Muỗm ra xem. Hôm nay mẹ đang rất bận sửa paper, nhưng vẫn muốn post 1 vài cái ảnh của con.

Chả là khi con đi học bán trú, mẹ đã rất sốt ruột, không biết các con ăn, ngủ và sinh hoạt như thế nào, thế là ngày nào cũng 10h30 mẹ lại đứng ở cổng trường đợi bác bảo vệ mở cổng, vào lớp phụ với Cô giáo và bác hội trưởng hội phụ huynh bố trí các con ăn và ngủ.

Đúng là chả khác gì đi bộ đội là mấy. Hay là tại trường ở Ninh Bình thế. Nhưng đây là trường "xịn" nhất tỉnh rồi mà. Khi hỏi ra thì trên HN, các trường công cũng gần như thế cả. Chỉ có một vài trường Tư thục or bán công thì đk ăn ở tốt hơn. Dù sao vẫn rất thương con. Nhưng có lẽ thế cũng "rèn luyện" tính chịu khó, chịu khổ con ah.

Khoảng 10h30, các bác Gánh cơm và thức ăn lên cho các con. Gồm 36 chiếc bát + thìa (thêm 1 bát của bác hội trưởng, ăn cơm ở đó và cho các con ngủ), 1 nồi cơm, 1 nồi thức ăn, 1 âu thức ăn mặn và 1 nồi canh.
Cô giáo lấy cơm cho vào từng bát, những hạt cơm nở hết cỡ, dính vào nhau thành từng hòn, từng cục trong chiếc bát inox to như bát múc canh ở nhà. Mẹ thấy nhiều quá, nhắc cô, nhưng cô bảo CÁC CHÁU ĂN HẾT ĐÓ CHỊ AH.

Thức ăn thì không thay đổi nhiều, thứ 2 là Chả, và đậu phụ sốt cà chua, thì thứ 3 là thịt băm và muối vừng, hôm sau lại đổi sang trứng rang, và đậu phụ. Cứ như vậy....

Canh thì gần như không thay đổi, suốt ngày món Bí nấu sườn. Gọi là sườn thôi chứ có mấy cục sương ống nấu. Hôm sau lại xương nấu bí....

So với ở nhà thì khổ hơn nhiều, nhưng sao các bạn đều ăn tốt và ăn hết khẩu phần của mình. Thực ra ban đầu mẹ nghĩ là các con không thể ăn hết bát cơm đó. Khoảng chừng 2 bát con cơm vậy. Thế nhưng các con ăn hết sạch, có thể là do ăn tập thể nên đua nhau ăn. Bạn Hiếu lớp trưởng còn ăn 2 bát như thế, có hôm ăn no quá, bạn ý không đi xuống rửa mặt và chân tay được, thế là bị cô giáo phạt.

Có lần, cô giáo lấy hết cơm mà vẫn còn thiếu của 1 bạn, mẹ đã san bớt cơm của Muỗm cho 1 bạn khác, M thì có vẻ không dám phản đối ra mặt nhưng tay cứ cầm chặt cái bát, không muốn mẹ lấy bớt cơm đi. Mẹ nói rằng, con phải thương bạn, không có cơm ăn đó... Cuối cùng M cũng đồng ý và ăn hết phần còn lại. (ăn cơm chắc gấp đôi ở nhà ấy).

Mỗi lần mẹ đến phụ giúp Cô giáo như vậy, Muỗm lại khoe với các bạn "mẹ tớ đấy, các cậu ăn gì cứ bảo, mẹ tớ sẽ lấy nhé".





Sau đó các bạn mang khăn mặt xuống vòi nước rửa mồm và chân tay, rồi đến tiết mục quét lớp và "trải giát giường" ra ngủ



Trải chiếu!



Sau đó bác Vân phát cho mỗi bạn 1chiếc gối và nằm ngủ

Xếp hàng ngủ như các chú bộ đội tí hon vậy!

Sang đến tuần sau thì Muỗm yêu cầu mẹ là KHÔNG ĐẾN LỚP CON BUỔI TRƯA. Sau một hồi gặng hỏi thì con bảo. HÔM THỨ 6, MẸ ĐẾN RỒI, LÚC MẸ VỀ, CON NHỚ MẸ QUÁ, NƯỚC MẮT CHẢY ƯỚT CẢ GỐI. CON THÈM VỀ VỚI MẸ.

Nhưng mẹ cũng không mềm lòng với Muỗm đâu, vì ở nhà M rất ít ngủ trưa or có ngủ thì cũng ngủ rất ít. Vì thế tốt nhất là học bán trú.

Saturday, 3 October 2009

Trung thu vắng mẹ.

Mặc dù đã chuẩn bị tư tưởng, tinh thần và quà Trung thu cho con trước khi đi, nhưng mẹ vẫn không khỏi bùi ngùi, đau lòng, thương xót khi đọc báo thấy các bạn cùng trang lứa con, tay trong tay bố mẹ đi đón Trung thu…

Đến nhà bác Quang-Ngân ăn cơm, có anh Kiệt rất ngoan. Thấy không khí gia đình đầm ấm, hạnh phúc, mẹ rất vui, nhưng cũng rất buồn… Mọi người bảo mình tổ chức ăn Trung thu, nhưng đó không phải là lý do mẹ có mặt ở đấy. Mẹ mới từ VN sang, mẹ muốn đi shopping và chơi với mọi người trong lúc tâm trạng đang xáo trộn và không vơi nỗi nhớ con. Từ hôm sang đến giờ, đêm nào Mẹ cũng mơ thấy con gái, có khi một đêm mơ thấy 3-4 lần. Tỉnh dậy thì chỉ có mình mẹ bên cạnh 2 Em gấu bông mà con tặng lại mẹ, và những Em mèo con dán ở đầu giường với lời dặn trước khi con rời Nhật “khi nào mẹ nhớ con thì ôm 2 em gấu Bông và sờ vào những Em Mèo Mẹ nhé”. Trong bữa tiệc, những người chưa có gia đình or cả gia đình cùng ở Nhật thì thích nhắc đến 2 từ “Trung thu”, còn Mẹ thì KHÔNG. Mẹ thường lờ đi, và nhanh chóng rời khỏi không khí đó…..Cũng may có Bác Yên, Cô Bình cùng trong hoàn cảnh với mẹ, nên cũng vơi đi phần nào nỗi buồn.

Liệu rằng có bao nhiêu Trung thu nữa con cần mẹ???

Năm sau Trung thu sẽ vào ngày 22/09. Đúng lịch mẹ sẽ về hẳn vào ngày 25/9. Liệu Mẹ có thể về sớm để đón một Trung thu thật ý nghĩa với Con không nhỉ???

Monday, 7 September 2009

Khai giang nam hoc dau tien


Cac ban cung lop!

Hao huc den ngay khai giang, day that som, uong sua, mac quan ao, tay cam Bong va Co tung tang den truong.


Cac em lop 1 xep hang o ngoai cong truong.

Cac anh chi dat tay cac em lop 1 vao truong, cung luc do, bai hat Tam biet truong mam non than yeu vang len.


Troi nang nhu do lua, cac em phai ngoi nghe cac dai bieu va co hieu truong doc khoang vai chuc trang A4 Dien van, thu chu tich nuoc gui...

Hoa chung khong khi khai giang cua toan quoc, truong Tieu hoc Ly Tu Trong, TP Ninh Binh cung to chuc khai giang. Noi Muom se gan bo it nhat la 1 nam hoc o do. Cung noi nay cach day 28 nam, Me cung du buoi le khai giang chuan bi vao lop 1.

Duoi cai nong oi buc, choi chang cuoi he lam khong khi khai giang phan nao bot di khi the. Hon nua, nhung bai dien van hang chuc trang A4 cua cac vi lanh dao va dai bieu lam cho cac bac phu huynh khong khoi thuong sot con.

Lom khom len duoc cho con ngoi, so vao nguoi con nong nhu Than. CON XIN ME CHO CON BO MU RA, COI HOA O TAY RA. CHO CON UONG NUOC...va cuoi cung la ME OI, DI VE THOI. NONG LAM ROI, CON KHONG CHIU DUOC.

Sunday, 6 September 2009

Cua lo he 2009




Pho phac sau moi lan tam lau.



Con chi thich o KS co be boi thoi! Va con da boi duoc 3-4m. Con khong thich tam bien vi con ko boi duoc nhu o trong be boi, nhung con thich nghich cat o bien.

Doi mu lech



Đội mũ lệch để các bạn không bắt nạt con, bạn nào "vớ vẩn" là con đấm luôn.
Đúng là con Hào Móm, đầu gấu quá đấy!

Thich di hoc!


Muỗm háo hức đi học,


Nhưng mang cặp sách nặng quá.

Saturday, 22 August 2009


Bo Hao ko chiu dan nhan vo me mua cho con. Bo che xau. Bo thich tu thiet ke va in ra de dan cho Con.
Bo can man, ngoi cat cat, dan dan roi viet het nhan vo cho con.

Diem 10 dau tien

Điểm 10 đầu tiên, trong ngày chấm điểm đầu tiên. Con rất yêu cô giáo, con bảo cô hiền, và xinh. Đặc điểm từ bé của Muỗm là thích cô giáo Xinh. Con còn bảo với Cô: "Cô ơi, mẹ cháu cũng tên là Vân ạh".

Ngay di hoc thu 2



Den truong van con buon ngu

Mat nham, mat mo day di hoc!

Ngay dau tien di hoc



Ca truong co moi 1 nha VS! Thuong cac con qua!

Lop hoc dau tien!

Chuan bi di hoc!



Muom tu tay boc vo

Muom got but chi
Cả nhà ta đã chuẩn bị cặp sách, hộp bút, bọc vở, dán nhãn vở cho con. Con đã tự gọt 5 bút chì, học 10 quyển vở và 5 quyển sách. Mẹ muốn con tự tay chuẩn bị dụng cụ học tập, vì bố mẹ không thể kè kè bên cạnh con được. Con cố gắng tự lập từ bé, như thế sẽ tốt hơn cho con.

08/08/09


Muom chup Me va Chi Thao


Muom luon chan luon tay, ko chiu dung yen!

2 bo con len den Dinh truoc!


Muom trom via "rat khoe", toan dan dau.

Ca nha dua Ong ba Noi di chua Bai Dinh. Roi ve di an o nha hang Ga Manh Hoanh, mung SN bac Nhan va bac Quan len chuc Thuong Ta cong an.

Vui lam!




Muom rat thich ve! Khi sang Nhat, M thuong den cac cong vien de xem cac Hoa si ve tranh!

Con gái cứ bám đít mẹ không rời, đang chơi, thi thoảng ngửng đầu lên, nhìn mẹ thật lâu rồi nói “Cứ nhìn thấy mẹ là con lại vui, Không biết tại sao nhỉ?”
Chiều nào 2 mẹ con cũng đi bộ, nói bao nhiêu là chuyện. Con nhớ rất kỹ những câu chuyện ÔB kể trước khi đi ngủ. Nào là Ngày xưa tại sao VN lại nghèo, tại sao lại có chất độc màu da cam, rồi chuyện ngày xưa Bác Kiên, Mẹ và Dì Vân Nam thế nào? Ai ngoan nhất, ai học giỏi nhất….Con gái còn thích nghe mẹ kể chuyện bố Hào ngày xưa như thế nào nữa….