Saturday, 19 April 2008

Tính đến hôm nay là mẹ sang lại Tokyo được hơn 2 tuần rồi, mẹ đã dần ổn định chỗ ăn ở, và học tập, mẹ bận túi bụi với đống số liệu ở VN đem sang, hôm nay mẹ mới có thời gian để ghi lại chuyện con đã LỚN như thế nào. Đợt về lần này mẹ ngạc nhiên lắm đấy, mới có 4 tháng mà mẹ thấy con lớn hơn, ngoan hơn, trắng hơn, và xinh hơn rất nhiều. Con đã biết giúp mẹ lau nhà, lau bàn, lau cửa kính. Mỗi khi mẹ sang dọn nhà giúp OB ngoại là con cũng giúp mẹ, lau bàn, lau nhà, Con lau rất cẩn thận và sạch. Sau khi hoàn thành việc lau nhà, con xuống bếp giúp mẹ nhặt rau, rửa rau, nhìn thấy mâm cơm mẹ đã sắp sẵn có 4 cái bát, 4 đôi đũa, vài cái đĩa để đựng thức ăn và 2 cái chén uống rượu, đầu tiên con sắn tay áo lên, lên gân lên cốt và bê mâm, mẹ đang lúi húi xào rau nên ko để ý, con đã bê được 1 đoạn khá xa từ cuối sân lên đầu sân, gần đến bàn ăn rồi, nhưng bàn ăn thấp quá (40cm) con ko biết làm cách nào đặt mâm cơm xuống được, thế là con nghiêng mâm cơm để đặt xuống bàn ăn, tiếng bát, đĩa đổ loảng xoảng, mẹ vội chạy ra thì chỉ còn mỗi 1 cái bát ăn cơm, quay đi quay lại không thấy con đâu, vừa lúc đó bố đi làm về, tìm mãi mới thấy một con “dê con” đang nằm thở hí hóp trong chăn. Con sợ mẹ mắng đúng ko? Mẹ không mắng con đâu, mẹ chỉ tiếc chỗ bát đó nhưng mẹ mừng vì con đã biết giúp mẹ, những hành động giúp mẹ đầu tiên của con thật đáng nhớ đúng không? Lần sau con sẽ giúp mẹ nhiều hơn nhưng nhìn thấy mâm cơm thì con đừng bê giúp mẹ nữa nhé, sau này lớn lên con sẽ bê được mâm, giúp mẹ nhiều việc hơn.

No comments: