Đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, từ câu hỏi “Hôm nay mẹ có đi chơi không?”, đến những lời động viên từ em bé đã khiến mẹ trào nước mắt “Mẹ đi chơi đi cho đỡ buồn”. Cả đêm qua mẹ vẫn không thể hình dung được con gái mẹ lại thương mẹ đến thế.
Bố Hào thấy “xí hổ” với em bé chưa? Chẳng bao giờ bố động viên mẹ đi chơi cho đỡ buồn nhỉ???
Lúc điện thoại cho mẹ là lúc ông bà ngoại và bố đưa con đi bơi, anh Cuội và chị Quỳnh Chi nữa, con nghĩ là mẹ cũng nên đi chơi như thế cho thoải mái đúng không? Chắc con hiểu mẹ một mình nơi này, hàng ngày vẫn cặm cúi với một đống papers, chẳng hiểu có nên cơm cháo gì không con nhỉ?
Thôi! Thời gian cũng không còn nhiều nữa, mẹ sẽ cố gắng làm xong sớm để được về với con, nếu sang năm mẹ nộp luận văn sớm thì mẹ sẽ đón con sang chơi hè nhé.
Mẹ yêu con nhiều!
Saturday, 6 June 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment