Mặc dù đã chuẩn bị tư tưởng, tinh thần và quà Trung thu cho con trước khi đi, nhưng mẹ vẫn không khỏi bùi ngùi, đau lòng, thương xót khi đọc báo thấy các bạn cùng trang lứa con, tay trong tay bố mẹ đi đón Trung thu…
Đến nhà bác Quang-Ngân ăn cơm, có anh Kiệt rất ngoan. Thấy không khí gia đình đầm ấm, hạnh phúc, mẹ rất vui, nhưng cũng rất buồn… Mọi người bảo mình tổ chức ăn Trung thu, nhưng đó không phải là lý do mẹ có mặt ở đấy. Mẹ mới từ VN sang, mẹ muốn đi shopping và chơi với mọi người trong lúc tâm trạng đang xáo trộn và không vơi nỗi nhớ con. Từ hôm sang đến giờ, đêm nào Mẹ cũng mơ thấy con gái, có khi một đêm mơ thấy 3-4 lần. Tỉnh dậy thì chỉ có mình mẹ bên cạnh 2 Em gấu bông mà con tặng lại mẹ, và những Em mèo con dán ở đầu giường với lời dặn trước khi con rời Nhật “khi nào mẹ nhớ con thì ôm 2 em gấu Bông và sờ vào những Em Mèo Mẹ nhé”. Trong bữa tiệc, những người chưa có gia đình or cả gia đình cùng ở Nhật thì thích nhắc đến 2 từ “Trung thu”, còn Mẹ thì KHÔNG. Mẹ thường lờ đi, và nhanh chóng rời khỏi không khí đó…..Cũng may có Bác Yên, Cô Bình cùng trong hoàn cảnh với mẹ, nên cũng vơi đi phần nào nỗi buồn.
Liệu rằng có bao nhiêu Trung thu nữa con cần mẹ???
Năm sau Trung thu sẽ vào ngày 22/09. Đúng lịch mẹ sẽ về hẳn vào ngày 25/9. Liệu Mẹ có thể về sớm để đón một Trung thu thật ý nghĩa với Con không nhỉ???
Saturday, 3 October 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
2 comments:
Hà hà, cuối cùng thì đã tìm dược cách gửi comment vào blog của Muỗm. Mẹ Muỗm yêu Muỗm quá cơ. Nghe những dòng tha thiết của mẹ Muỗm, ai cũng nao lòng... Cả nhà Muỗm cố gắng lên nhé. :-) Sắp đến đích rồi.
Cảm ơn nhà Vịt đã theo dõi blog cua Muỗm nhé. Nhà Vịt sướng thế nên phải chia sẻ với những "gia đình có hoàn cảnh khó khăn" là đúng rồi. Hihi
Post a Comment