Trung thu, mẹ rất vui vì được ở nhà với con, cũng may là Thầy giáo mẹ xin cho ở nhà thêm 1 tháng nữa, nếu ko thì mẹ đã ko được vui với con trong ngày này.
Bà đã bày 1 mâm cỗ trung thu truyền thống, nào là bưởi, hồng, cốm, chuối, và nhiều loại hoa quả khác này.
Dì Vân Nam thì gửi 1 con chó mẹ và 4 con chó con bằng bánh dẻo, 1 hộp bánh trung thu của KS Horision, 1 của Hồng Kông, và 1 hộp của hiệu bánh nổi tiếng Như Lan, và 1 con cá to đùng bằng bánh dẻo.
Bố mẹ háo hức đi mùa quà cho con, tất cả là 4 thứ đồ chơi, nhưng về nhà con chỉ chơi 1 thứ và không biết giữ gìn, mặc dù Thỏ nâu, Bống và Linh chỉ có 1 thứ, nhưng các em biết giữ gìn, còn con thì không. Mẹ đã rất buồn về chuyện đó.
Hơn thế nữa, tất cả mọi người đều ra trại chơi, chỉ mình con là không chịu ra, con cứ đứng ở sân nhìn ra trại rất lâu, nhưng khi bà or mẹ rủ ra chơi thì con lại không ra nữa, chạy thẳng về nhà, ngồi thu lu 1 góc, mẹ không thể hiểu được con nữa, không hiểu là con tự ti, hay con không hoà đồng, hay con không thích chơi với mọi đứa trẻ khác. Mẹ vừa thương vừa giận con, cuối cùng là con đòi đi vòng vèo, bố đã chở xe máy 2 mẹ con đi và dừng lại trước trại nghe các anh chị, các bạn múa hát, họ hát không hay bằng con, nhưng họ tư nhiên hơn con, họ đúng thực sự là những đứa trẻ. Mẹ chỉ ao ước con lên đọc 1 bài thơ diễn cảm or con hát 1 bài hát như hàng đêm trước khi đi ngủ con vẫn thường hát cho bố mẹ, ông bà nghe thì hay phải biết đúng không. Trong ánh mắt của bố cũng rất buồn, nhưng bố không nói gì, mẹ hiểu bố đang nghĩ gì. Mẹ hy vọng trung thu sang năm con sẽ bạo dạn hơn nhé.
No comments:
Post a Comment