Thursday, 31 January 2008

01/02/2008

Tối qua Con ngủ với ông Nội, khoảng 5h30 phút sáng ông dậy đi tè, giật mình tỉnh dậy không thấy ông đâu. Con sợ quá khóc, ông chạy vội lên với con và dỗ dành ngủ tiếp nhưng con đã giận ông, quay mặt vào tường và nói ÔNG ĐI LUÔN ĐI, ÔNG ĐI CHỖ KHÁC NGỦ ĐI. Ông Nội chắc chịu đựng lắm đấy nhỉ? Chưa đứa con đứa cháu nào dám nói với ông như thế. Hôm nọ ông phàn nàn với ông Ngoại là TÔI CHƯA PHẢI CHIỀU ĐỨA CON ĐỨA CHÁU NÀO THỀ MÀ ĐỐI VỚI MUỖM TÔI KO DÁM NÓI NẶNG ĐẾN NÓ. Có lẽ con nhậy cảm quá ư.

Ông ngoại bảo là 2 tuần trở lại đây con lớn rất nhanh về tính cách, nói như bà cụ non. Hôm nọ 2 ông cháu đi từ nhà trẻ về đường trong làng, hàng ngày ông đi chậm, hôm đấy ông đi hơi nhanh một chút vì trời mưa phùn, con ngửa mặt lên nói với ông SAO ÔNG ĐI NHANH NHƯ GIÓ VẬY. Con thích ông đi chậm để con còn ngắm hoa dại hai bên đường.

Có hôm đi chơi về, thấy lông chim rụng xuống dưới đất và thức ăn của chim rơi, 1 tay cầm chổi, 1 tay cầm hót rác con nói NHÀ CỬA GÌ MÀ BỪA BỘN THẾ NÀY???? Có lẽ em Muỗm của mẹ đã lớn rồi nhỉ? Em Muỗm đã biết dùng nhiều từ ghép, từ láy để mô tả hành động, sự việc rồi đấy.
Hôm nay Muỗm lên nhà Dì Vân Nam để chuẩn bị đi đón mẹ, mẹ vẫn áy náy là không mua được cái áo rét nào cho con. Nhưng áo xấu lắm con ah, nếu cái đẹp thì lại quá đắt, quá dày, không mặc được ở VN. Mẹ sẽ cố gắng tìm mua trước tết cho con nhé.

No comments: