Thursday, 24 January 2008

24/01/2008

Tuần trước, con không được phiếu bé ngoan vì nói chuyện trong lớp với bạn Quân, khi ông đi đón, nhín thấy con lấy cặp và lấy phiếu bé ngoan ở trong túi từ tuần trước và cầm trên tay, đi ngay qua chỗ cô giáo. Như đoán trước được ý định của con, ông hỏi TUẦN NÀY CON CÓ ĐƯỢC PHIẾU BÉ NGOAN KO? Con ấp úng và nói nhẹ CON KHÔNG ĐƯỢC. Ông coi như không có chuyện gì xẩy ra, và theo dõi thái độ của con, ông dẫn con xuống sân và bảo HÔM NAY ÔNG SẼ MUA SCHOCOLAR CHO CON NHÉ. (mọi ngày ông chỉ mua Bim bim thôi, vì schocolar đắt hơn). Con tỏ ra hơi xấu hổ với ông về hành động trước đấy. Nhưng ông không mắng con, cũng không nói gì đến chuyện con tại sao con ko được phiếu bé ngoan, và để ý xem con sẽ phản ứng như thế nào, trên đường về nhà Ông hỏi, THẾ PHIẾU BẾ NGOAN LÚC NÃY CON CẦM LÀ CỦA AI VÀ Ở ĐÂU? Nhẹ nhàng con nói, ĐÓ LÀ PHIẾU BÉ NGOAN TỪ TUẦN TRƯỚC. Ông căn dặn con lần sau không được như thế, đặc biệt là không được cầm phiếu bế ngoan đi trước mặt cô giáo thế…. Tuần sau con cố gắng để được phiếu bé ngoan nhé. Xe vừa dừng trước cửa nhà ông Nội, câu đầu tiên con nói với ông bà Nội là TUẦN NÀY CHÁU KHÔNG ĐƯỢC PHIẾU BÉ NGOAN. Như thế con đã nhận thức được vấn đề đúng không.
Có thể hành động tự bảo vệ lỗi lầm của mình bằng cách nói dối là bản năng của mỗi con người. Từ bé chúng ta ai cũng có bản năng đó, nếu được dạy dỗ, giải thích đó là việc làm không tốt, không đúng thì chúng ta sẽ không lặp lại hành động đó nữa, và ngược lại chúng ta cứ theo lối mòn nói dối và dần dần hình thành tính cách của con người. Mẹ rất mừng là mẹ đi học nhưng ở nhà có ông bà 2 bên chăm sóc, theo dõi con từng bước chân, cử chỉ, hành động để định hướng cho con thành người tốt sau này. Con cố gắng ngoan đừng phụ lại sự mong mỏi dạy dỗ của Ông bà Nội ngoại con nhé.

No comments: