
Hnay là buổi gửi con cuối cùng trong thời gian con ở đây với mẹ. Cô Hương đã hào hứng nhận trách nhiệm này. Mẹ cũng nghĩ là con sẽ rất thích Cô Hương, vì cô Hương cũng không khác con là bao, hihi.

Cô làm gì mà để cháu sợ thế!!!

Đúng như dự đoán, 2 cô cháu rất hợp nhau, lúc mẹ đón vẫn còn luyến tiếc, nhưng vì con phải đến chỗ hẹn với cô Aya đi trượt băng, nên không thể chơi lâu hơn được nữa.

Muỗm rất ngạc nhiên vì con này có thể tự đứng lên, tự cười, và tự khóc đuợc!
Lần đầu tiên con biết thế nào là trượt băng nhỉ? mẹ cũng thế. Sau khi làm các thủ tục mượn tư trang, Cô Aya đi giày và đi như bthường, mẹ nghĩ là OK, ai ngờ, 2 mẹ con đều không thể đi được, khó quá, con phải chẹo chân để giữ giày, nhưng thực ra làm như thế thì càng đau. Nhưng con rất thích trượt, Cô Aya và Chú Nam đã phải rất mất công để dìu con đi từng bước, nhưng con tiến bộ rất nhanh, chỉ có hơn 30 phút ra sân con đã có thể tự đứng được. Giá như con ở đây thì mẹ sẽ cho con đến chơi nhiều hơn. Nhưng đó chỉ là giá như.
Sau đó 2 mẹ con về nhà Cô Aya chơi với Bố mẹ chú Nam và sáng mai ra Sbay đón Bố Hào Móm.
No comments:
Post a Comment