Mỗi lần thấy cảnh con lần lữa dứt máy tính ra đi ngủ mà mẹ như đứt từng khúc ruột vậy, chỉ vì tội ham chơi thôi mà cứ để mọi người phải nhắc mãi. Không cho con chơi thì cũng thương, mà cho con chơi thì lại sợ, đã có nhiều gương HỎNG vì mê điện tử con ah. Nhưng mẹ cứ nghĩ mãi giờ không cho con chơi thì con chơi cái gì? Đâu là trò chơi của Trẻ con ngày nay, quanh đi quẩn lại chỉ từ Bà Nội sang Bà Ngoại, xem ti vi, nghe chị Thỏ ngọc đọc chuyện, chơi điện tử. Mẹ nghĩ lại hồi mẹ còn nhỏ buổi tối thường được tụ tập chơi ở một khu chơi tập thể, rộng rãi, có cả người lớn và trẻ con ra ngồi hóng mát, chơi các trò trẻ con như nhảy dây, kéo co, chuyền, u, nhẩy ngựa… Mẹ nhớ hồi mẹ học lớp 8 rồi còn chơi nhẩy ngựa với các bạn trai cũng trang lứa, có vấn đề gì đâu. Nhưng bây giờ các con khác thời của mẹ ngày xưa nhiều, các con được sống cuộc sống đầy đủ cả về vật chất và tinh thần, vì thế các con phát triển sớm hơn rất nhiều. Là mẹ chắc ai cũng muốn con mình được hưởng đk tốt nhất, nhưng cũng không khỏi lo lắng, vì cái gì cũng có 2 mặt của nó con ah. Nhiều lần mẹ đã định không sử dụng máy tính nữa, nhưng như thế thì làm sao mẹ được chát với con, được nhìn thấy con mỗi ngày. Mẹ chỉ mong con tinh lọc và học hỏi những điều tốt và tránh những điều xấu. Tất cả phụ thuộc vào bản lĩnh của con và nhờ trời phù hộ, cho con được ngoan ngoãn, nghe lời bố mẹ.
Mẹ không quên một điều là hôm nay con được điểm 10 đầu tiên, bà cứ bảo là điểm 10 mừng SN bố. Nhưng con đã khoe với mẹ kèm theo một câu nói nhẹ BỐ CẦM
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment