Hôm nay SN bố Hào, mẹ đã nhắn 8 tin nhắn cho bố và đt chúc mừng 2 lần nhưng vấn thấy thương 2 bố con quá. Hnay bác Nhàn mời cơm ÔB và cả nhà, mẹ đt về gặp bà, nghe giọng bà khoẻ mẹ cũng rất vui.
Nhìn cảnh 2 bố con bên nhau chơi điện tử, mẹ nhớ và thương 2 bố con quá, có phải mẹ ở nhà thì cả nhà sẽ đi ăn, đi chơi đâu đó or mẹ sẽ mua quà SN tặng bố. Chắc bố sẽ không buồn như này, mẹ hiểu bố chỉ không nói ra thôi, chứ bố cũng tình cảm lắm, và bố cũng cần tình cảm lắm. Chỉ có điều bố mẹ hay phải xa nhau, nên những ngày lễ tết, sinh nhật không có cơ hội quan tâm đến nhau.
Hình như lâu lắm rồi mẹ không có cơ hội tặng quà SN bố, sao thế nhỉ? Năm ngoái mẹ cũng vừa sang Nhật học, năm trước thì sao nhỉ??? mẹ không nhớ, nhưng mẹ lại nhớ hồi SV, SN thật vui, cứ vào những ngày này là mẹ và các bạn trong phòng lại bàn bạc trước đó vài ngày xem nên tặng gì bố nhỉ, nên viết câu gì trong tấm thiệp chúc mừng nhỉ??? Có một năm mẹ viết “Có những lúc nhìn nhau người ta hiểu những gì cần nói với nhau phải không anh?” lời chúc này được để sâu trong đáy một chiếc hộp đựng 1 bông Hồng màu đỏ, dài…Mẹ nghĩ là bố vẫn còn nhớ.
Chiều nay chat với chú Dân, chú ấy kể những ngày này thời SV là chú Dân và Chú Cường say bí tỉ… Rồi kể chuyện bố rất manly, bố không thích chơi bời kiều không đoàng hoàng… Nói chung là sau khi nói chuyện với chú ấy, mẹ yêu bố nhiều hơn, mẹ cảm phục bố nhiều hơn.
Mẹ chỉ cầu mong bố sẽ gặp may mắn và thành công hơn trong công việc. Lúc đó mẹ con mình sẽ sướng lắm Con ah. Con ngoan, là một phần lớn đóng góp cho sự yên tâm công tác của bố mẹ đấy. Cả nhà ta cùng cố gắng con nhé! Dù bố mẹ luôn xa nhau nhưng vẫn tâm niệm chung một điều là cố gắng hết sức vì gia đình mình, vì con gái yêu quý của bố mẹ.
No comments:
Post a Comment